MY MOMENTS OF CLARITY

Suốt thời kì đi làm đi học, mình đều hăng hái phấn đấu hết mình để đạt thành tích tốt, nghĩ rằng điều đó giúp mình thoả mãn và hạnh phúc.

Cho đến một lúc, sau nhiều cố gắng, mình bước qua được một vài ngọn đồi cao, thì mình lại vẫn thấy chưa đủ và không thoả mãn. Mình không hiểu rõ mình thực sự muốn đạt được gì và tại sao các ngày lại cứ lặp đi lặp lại thế này. Mình bước vào hành trình tìm kiếm.

Trên hành trình đầy khao khát tìm kiếm sự thật ấy, mình may mắn khi được biết tới và thực hành Isha Hatha Yoga. Và có những khoảnh khắc đẹp nhất mà mình không thể nào quên, chúng tình cờ đến với mình sau một thời gian thực hành các sadhana (các bài tập yoga chuyển hoá cơ thể/ tâm linh) liên tục, chuyên sâu, khi mà mình tự bảo bản thân hãy đi đến cùng để biết đi, hãy bỏ hết thế giới bên ngoài để đi ngược vào trong đi…

Năm 2022 mình sống trong Isha Yoga Center, miền Nam Ấn Độ. Hơn 5 tháng ăn, ngủ, thở… mọi thứ đều là yoga. Một ngày tập sadhana từ 8-10 tiếng đồng hồ. Buổi sáng mình dậy lúc 3:30 và bắt đầu tự thực hành yoga lúc 4:30. Tập theo một chương trình đào tạo của ashram, thì ca tập sadhana sáng kết thúc khoảng 9:30. Nhiều khi mình nhắm mắt tập một lèo từ 4:30 đến hết ca thì mới mở mắt.

Sau vài tháng liên tục như vậy, có một ngày khi mình tập bài cuối cùng để kết thúc buổi sáng, tự nhiên mình ngồi và chưa bao giờ rơi vào một trạng thái tĩnh lặng hơn… Cột sống mình vững chãi, dễ chịu, mỗi hơi thở là một sự khoan khoái, kết nối… cho đến khi mình nhận ra mình hình như không thở nữa, mình rơi vào một không gian hoàn toàn khác, vừa trống rỗng mà lại vừa cực lạc, yêu thương vô cùng. Mình ở đó, lạ mà sướng, cho đến khi nhận thấy nước mắt mình chảy ra, bất giác mình mở mắt, nhoè lệ nhìn thấy cái mái vòm thênh thang của sảnh tập Adiyogi Alayam, tự nhiên chưa bao giờ mình có cảm giác rõ ràng hơn tại sao mình lại ở đây, tại sao mình lại sống.

Đó là một sự rõ ràng tuyệt đối.

Đó là một cảm giác tĩnh lặng mà hạnh phúc tuyệt vời, là một “sense of well-being” sâu sắc, một sự thư thái, một sức sống dồi dào, là thứ mà mình tìm kiếm và nhận ra là nó ở chính bên trong mình.

Đó là lí do mà mình sống. Mình sống là để sống.

Và mình nhận ra bao nhiêu những thử thách, những trải nghiệm, thành công và thất bại,… đã giúp chuẩn bị mình đón nhận giây phút này, đến với không gian này, có sự chuyển hoá này. Mình vô cùng may mắn…

Mình nhận ra rõ ràng rằng, mình cần giữ gìn cái “sense of well-being”, cái cảm giác của sự sống, sự khoẻ mạnh và an vui này bên trong. Cùng lúc mình cần hỗ trợ vun đắp gợi mở điều đó cho những người xung quanh.

Các hoạt động và công việc của mình có thể khác nhau dưới dạng này hay dạng khác. Các nguồn lực và tài chính là công cụ để hỗ trợ. Nhưng tất cả sẽ cùng hướng về cùng một mục tiêu và giá trị, đồng nhất với trải nghiệm như mơ nhưng rất thật kia của mình….

Bây giờ mình không còn lăn tăn về mục đích của cuộc sống nữa. Sẽ là tiếp tục tìm hiểu, học hỏi, thực tập, trải nghiệm. Trau dồi cái “being” và năng lực của bản thân, cập nhật các công cụ phù hợp với thời đại, lan toả giá trị với những người xung quanh.

Càng thực tập mình càng thấy rõ ràng.

Sự rõ ràng này đã và sẽ tiếp tục soi sáng cho con đường mình bước đi, dù rằng có thể không thiếu những khó khăn đâu nhé. Mà rất là vui!